Thứ Năm, 2 tháng 1, 2014

Hãy thêm mới vào cháy cùng mê say!.

Thuyết phục các cơ quan chức năng của Bà Rịa – Vũng Tàu về dự án

Hãy cháy cùng đam mê!

Phí tổn đầu tư ở Tahiti cao hơn. Liên tiếp được tiếp cận các thông tin mấu chốt về dự án như trại nuôi. “Lệ là biểu trưng của sự thuần khiết và cao sang.

Tuy nhiên. Nơi anh đang công tác ngày càng ăn nên làm ra khiến anh băn khoăn mãi. Anh Tuấn. Qua lời giới thiệu từ người anh họ của Tuấn. Tôi vẫn nhận thấy trong anh một ngọn lửa mê say với nghiệp ngọc trai.

Anh Tuấn mở màn câu chuyện. Khiến hơn 70% con trai bị nhiễm độc. Tuy nhiên. Anh quyết định mở xưởng chế tác châu lệ ở Sóc Trăng. Nhưng mức thu nhập tới 1 tỉ đồng/năm bắt đầu khiến tôi suy nghĩ”.

Anh bộc bạch. Sau khi chính thức được cấp phép đầu tư. Một hôm. Lúc này.

Trang 1 2 Trang kế tiếp. Chỉ sau 1 năm làm việc. Anh nhập luỵ về và gia công tại xưởng chế tạo với 40 công nhân. Quê hương của anh. Việc kinh dinh lệ của anh dần được tái hiện với đầy đủ niềm vui.

Cùng với nhóm chuyên gia nước ngoài gồm một người Tahiti. Chả hạn. “Phải mất hơn 2 năm rưỡi để có giấy phép đầu tư sau khi vượt qua được mọi cửa sát hạch”. Tuấn san sẻ. Ngã rẻ Câu chuyện giữa chúng tôi vào một buổi chiều cuối năm kéo dài hơn 1 giờ rưỡi.

Anh Tuấn nhớ lại. Số lãi này sẽ được chia 50/50 giữa chủ đầu tư và người điều hành dự án. Còn phần nhiều xuất theo đường tiểu ngạch tới châu Âu và Mỹ.

Nhưng máu liều chảy trong người anh kỹ sư trẻ luôn muốn tranh đấu với các thử thách mới đã thắng thế. Nôn ói. Nỗi buồn. Năm năm sau (2006).

Anh phải ra Hà Nội làm việc với Bộ Tài nguyên Môi trường về vấn đề đánh giá tác động kinh tế. Kênh phân phối nội địa và xuất khẩu… Mô hình trại nuôi châu tại miền Nam Việt Nam sẽ na ná như ở Tahiti với 2 mùa mưa nắng rõ rệt.

Thật trùng hợp. Anh đã nhắm tới 2 dự án nuôi luỵ gồm 100 ha mặt nước ở Côn Đảo và 30 ha mặt nước ở Bình Định. Công việc mới đòi hỏi anh phải bộc trực lênh đênh ngoài khơi.

000 USD/người/tháng. Sự hân hoan và cả thất vọng. Bị say sóng. Dự án đã có. “Như đứng giữa ngã ba đường. Trong thời kì chờ đợi. Nó sẽ tan biến nhanh như bọt biển”. Lúc thì trầm lắng. Tuấn đối diện ngay với một thử thách khác: sức khỏe. Tuấn quyết định dấn thân vào nghiệp kinh doanh ngọc trai sau một tuần nghĩ suy bất chấp lời can ngăn của vợ. Làm việc với nhóm chuyên gia nước ngoài được 5 tháng.

Xin giấy phép. Một trận bão lớn quét qua đã cuốn theo tất cả xác động vật. Nhưng đã kiên tâm thì phải làm cho tới.

Tỉnh Bình Định trên 30 ha diện tích mặt nước và sau đó là 100 ha diện tích mặt nước tại Côn Đảo. Khiến công ty mẹ ở Pháp lâm vào cảnh vỡ nợ. Anh đầu quân cho một công ty chuyên về giải pháp phần cứng. Khi ấy. Trong lúc trà dư tửu hậu. Tầng lớp và môi trường tại các địa phương dự định khai triển dự án nuôi trai như Côn Đảo và Bình Định.

Các nhà đầu tư có thể sẽ được miễn thuế thuê đất trong vòng 20 năm. Nhưng mình tính không bằng trời tính. Một ngã rẽ khác lại tình cờ xuất hiện. Anh khai triển dự án tại Xã Nhơn Châu. Mức lãi ròng ban đầu có thể lên tới 2 tỉ đồng/năm.

“Hoàn toàn bất thần trước yêu cầu này. Nhờ vậy. Thách thức Một trong những nguyên nhân khác để anh đưa ra quyết định này là chính sách khuyến khích đầu tư vào các dự án kinh tế biển trong những năm đầu thập niên 2000. Ngày anh mở lời xin nghỉ việc tại bữa tiệc tất niên của Công ty cũng là lúc Giám đốc ban bố quyết định giao chức phận này cho Tuấn để sang Mỹ định cư.

Khi thời gian nuôi giống để cấy châu lệ đã đi vào ổn định thì hàng loạt biến cố lớn bắt đầu xảy ra. Chỉ riêng mức lương làng nhàng trả cho viên chức ở Tahiti đã lên tới 2. Rác thải ra biển và gây ô nhiễm nặng khu vực trại nuôi trai. Tôi cùng anh em lặn xuống biển có khi sặc cả máu mũi”. “Tốt nghiệp Đại học Bách khoa TP.

Nhưng anh vẫn không bỏ cuộc. Tôi xin nghỉ việc và bắt đầu bước vào nghiệp kinh doanh luỵ từ đó”. Tại Bình Định. Họ bỗng yêu cầu giao dự án nuôi và kinh doanh ngọc trai ở Việt Nam cho Tuấn điều hành.

Anh Tuấn khẳng định. Tuấn bàn với chủ đầu tư thu hẹp dự án tại Bình Định để dốc toàn lực cho Côn Đảo. Công ty Thái Sơn. Một Mỹ và một Việt kiều Mỹ. Năm 1999. Gấp khoảng 10 lần Việt Nam lúc đó. Tôi cảm thấy hụt hẫng quá lớn vì đã dành hơn 7 năm trời cho dự án này”.

HCM là tấm hình anh đang cấy nhân vào con trai để tạo ngọc trong bộ đồ thợ lặn được chụp tại trại nuôi trai ở Côn Đảo. Anh cho biết. Anh đã leo lên vị trí quản lý với mức lương 500 USD. Một nhóm doanh gia nước ngoài trong ngành luỵ muốn ký hiệp đồng với Tuấn để thiết kế trang web về châu. Lúc trại nuôi trai ở Côn Đảo sắp bước vào thời khắc ăn nên làm ra thì cơn lốc khủng hoảng kinh tế bắt đầu lan rộng ở châu Âu.

Xưởng chế tạo. Một Pháp. Gây ấn tượng nhất tại phòng làm việc của Hồ Thanh Tuấn. “Thời kì đầu. Lúc lại được đẩy lên cao trào.

Nhưng nếu không toàn tâm với nghề. Vì là người chỉ quen với công việc văn phòng. Tổng Giám đốc Công ty châu tôn thất ở quận 7. Tôi quyết định thử vận may để làm giàu với nghiệp kinh dinh luỵ từ một cơ hội bất thần”. TP. Nếu dự án tại Việt Nam được triển khai có hiệu quả thì sau 2 năm. Tổ chức họp báo.

Tiếp đó. “Chủ đầu tư quyết định rút lui khỏi dự án tại Việt Nam với lý do không còn vốn. HCM với ngành kỹ sư tin học. Nhưng khâu khai triển thực hiện không hề đơn giản. Thành phẩm một phần nhỏ được tiêu thụ nội địa. Anh Tuấn cho biết. Nhân sự. Trong lúc sự nghiệp đang lên. Kỹ sư IT. Nắng nóng rát mặt rồi tới lặn biển.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét