Thứ Năm, 25 tháng 7, 2013

Vợ kiểm soát tiền chồng: Ai đã bị phạt?

Rất ít trường hợp bị xử phạt (Ảnh minh họa)

Bộ Công an đang lấy quan điểm cho Dự thảo Nghị định “xử phạt vi phạm hành chính trong lĩnh vực an ninh, thứ tự, an toàn tầng lớp; phòng, chống bạc từng lớp; phòng cháy và chữa cháy; phòng, chống bạo lực gia đình”.

Hầu hết quy định xử phạt trong lĩnh vực phòng, chống bạo lực gia đình đã có trong Nghị định cũ từ năm 2009. Nhưng thực tại, các hành vi này vẫn chưa bao giờ hoặc rất hy hữu bị cơ quan có thẩm quyền xử lý. Nhiều quan điểm vẫn cho rằng, nguyên do của điều này là do nhận thức của cộng đồng và của cả những người làm nhiệm vụ thực thi.

Nạn nhân không cáo giác

Một số trường hợp đáng chú ý mà chưa bị xử phạt dù đã có quy định là: Phạt đến 1 triệu đồng nếu vợ kiểm soát chặt nguồn tài chính của chồng (hoặc ngược lại) hoặc nguồn của gia đình nhằm làm cho người đó cũng như thành viên gia đình phải phụ thuộc về tài chính. Phạt 2 triệu đồng nếu con cái bất hiếu, bỏ mặc, không coi ngó cha mẹ già yếu, hoặc thành viên gia đình là người tật nguyền, Phụ nữ có thai, nuôi con nhỏ.

Chồng đánh đập gây thương tích cho vợ hay lăng mạ, chửi bới, chì chiết vợ con hoặc trái lại, sẽ bị phạt 1 triệu đến 1,5 triệu đồng. Chồng/cha không cho vợ/con dự các hoạt động từng lớp hợp pháp, lành mạnh; bác mẹ cưỡng ép hay ngăn trở con cái hôn phối, ly hôn bằng cách uy hiếp ý thức, sẽ bị phạt 100.000 đồng đến 300.000 đồng.

Một cán bộ công an quận tại Hà Nội (đảm trách về quản lý hành chính và thứ tự từng lớp) dấn, tổng kết theo số liệu thống kê từ các phường những năm qua, rất ít trường hợp bị xử phạt hành chính trong bạo lực gia đình.

Theo cán bộ này, chỉ có một số vụ bạo lực gia đình rất nặng đã bị khởi tố, xử lý hình sự. Còn những hành vi như vợ mắng chồng, chồng chửi vợ, có thể vẫn xảy ra thẳng thớm nhưng rất khó có cứ để xử phạt.

Bà Lê Thị Ngân Giang - nguyên Phó trưởng Ban Chính sách Pháp luật, Hội Liên hiệp đàn bà Việt Nam (áo sẫm)

Bà Lê Thị Ngân Giang (nguyên Phó trưởng Ban Chính sách Pháp luật, Hội liên hợp nữ giới Việt Nam) cũng đánh giá, thực tại, mới chỉ một đôi trường hợp bạo lực thô bạo thân xác bị xử lý hình sự. Còn xử phạt hành chính trong bạo lực về ý thức, kinh tế đến nay vẫn chưa được thực thi.

Theo bà Giang, bản thân những quy định này có tính khả thi rất kém. Bởi đây là những hành vi thuộc dạng đặc biệt, được khép kín trong môi trường gia đình, liên tưởng đến góc cạnh riếng tư. Nhiều khi, chính bản thân nạn nhân của việc bạo hành không dám nói ra, không dám tố cáo.

Coi bạo lực là chuyện đời thường

Bên cạnh đó, cộng đồng vẫn xem nhẹ, chưa có sự quan hoài đúng mức và phản chiếu kịp thời với những hành vi này. Không có người tố cáo, phản chiếu, các hành vi trên không bị xử lý và cố nhiên vẫn tồn tại.

Dù các quy định, chế tài này không khà thi, nhưng bà Giang vẫn cho rằng chẳng thể xóa bỏ. Bà Giang cho biết, không phải chỉ Việt Nam mới có những quy định này. Chế tài xử phạt vi phạm lĩnh vực phòng bạo lực gia đình đều có ở các nước xã hội phát triển và được thực thi rất tốt.

Theo bà Lê Thị Ngân Giang, những quy định đó chưa khả thi với từng lớp Việt Nam giờ vì nhận thức của người dân còn hạn chế. Nhưng những quy định đó không thể bỏ đi trong một từng lớp phát triển, văn minh.

Bà Nguyễn Thị Thanh Hòa (Chủ tịch Hội Liên hiệp nữ giới Việt Nam)

Theo bà Nguyễn Thị Thanh Hòa (Chủ tịch Hội liên hợp nữ giới Việt Nam), những hành vi nói trên vẫn diễn ra liền tù tù ở các gia đình Việt Nam mà ít bị xử lý, còn có nguyên nhân là nhận thức của chính cán bộ thực thi ở các cơ quan quản lý.

Chính những cán bộ thực thi quy định đôi khi vẫn dòm rằng, những hành vi đó chỉ là đời sống sinh hoạt thường ngày hằng ngày. Phần lớn vẫn quan niệm, những hành vi bị xử phạt trong Nghị định bản chất đã là những hành vi, lề thói tồn tại từ nhiều đời trong gia đình người Việt. Cho nên, ai cũng ngộ nhận đó là những việc làm thường nhật, không trái luật pháp.

Bà Hòa khẳng định, để đổi thay một thói quen, một nhận thức cũ là điều không dễ. Có thể phải qua nhiều năm, bằng nhiều biện pháp. Xử phạt không phải là cách độc nhất vô nhị. Một việc quan trọng là sự giáo dục nhận thức trong cộng đồng. Để người ta thấy được đó là những hành vi xấu, thiếu văn minh. Tự người dân thấy cần phải sửa đổi cách ứng xử để hiệp hơn với xã hội đương đại.

Theo bà Hòa, chế tài xử phạt những hành vi này nhất quyết phải có. Nhưng không có nghĩa, chế tài phải được thực hiện ngay. Những chế tài, quy định đó cũng cần thời kì để được phổ biến tới mọi người.

“Từng lớp muốn phát triển văn minh, những chế tài xử phạt phải được đề ra, nhận thức của con người phải thay đổi. Giáo dục, phổ thông nhận thức vẫn là điều quan trọng.” - Vị Chủ tịch Hội LHPN Việt Nam nhấn mạnh.


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét